Lịch sử Natri

Muối ăn là một loại hàng hóa quan trọng trong các hoạt động của con người, các tấm muối đôi khi được giao cho lính La Mã cùng với lương thực của họ. Ở châu Âu thời Trung cổ các hợp chất của natri với tên Latin sonadum đã được sử dụng như là thuốc chữa đau đầu. Tên gọi natri được cho là có nguồn gốc từ tiếng Ả Rập suda, nghĩa là đau đầu, vì tính chất giảm đau của natri cacbonat hay soda được biết khá rõ từ rất sớm.[15] Ký hiệu của natri được Jöns Jakob Berzelius công bố đầu tiên trong hệ thống ký hiệu nguyên tử của ông,[16] và có tên trong tiếng Latinh mới là natrium, nhằm ám chỉ tên gọi trong tiếng Hy Lạp của natron,[15] một loại muối tự nhiên ban đầu được làm từ natri cacbonat ngậm nước. Về tính lịch sử, natron có nhiều ứng dụng quan trọng trong công nghiệp và gia đình, sau đó trở nên ít chú ý khi có nhiều hợp chất natri khác. Mặc dù vậy, natri, đôi khi còn được gọi là soda một thời gian dài được xem là một hợp chất, bản thân kim loại không được cô lập mãi cho đến năm 1807 khi Sir Humphry Davy điện phân natri hydroxit.[17][18]

Tài liệu tham khảo

WikiPedia: Natri http://environmentalchemistry.com/yogi/periodic/Na... http://findarticles.com/p/articles/mi_m1200/is_v12... http://books.google.com/?id=gpwEAAAAYAAJ&pg=PA57 http://www.mcssl.com/store/gallium-source/sodium-m... http://www.theodoregray.com/PeriodicTable/Elements... http://www.webelements.com/webelements/elements/te... http://adsabs.harvard.edu/abs/1932JChEd...9.1035W http://adsabs.harvard.edu/abs/1977PhRvA..16.1507C http://adsabs.harvard.edu/abs/1987SvAL...13..214D http://adsabs.harvard.edu/abs/1990JChEd..67.1046B